từ thứ nữ thành hoàng hậu
Là bậc mẫu nghi thiên hạ nhưng ít ai biết rằng Từ Cung Hoàng thái hậu có xuất thân nghèo khó. Từ Cung Hoàng thái hậu tên thật là Hoàng Thị Cúc, sinh ngày 27/1/1890 tại Thừa Thiên-Huế.Từ nhỏ, khi vừa sinh ra, Thị Cúc đã phải xa mẹ vì mẹ của bà đã bỏ đi để lấy chồng khác, để lại bà sống cùng với cha và
Khi Bảo Đại cùng Nam Phương hoàng hậu, bà Thứ phi Mộng Điệp cùng các hoàng nam, hoàng nữ đều sang Pháp sống, thì Từ Cung Thái hậu hoàn toàn không còn cơ hội gặp lại con cháu mình nữa. Bà sống như thế cho đến tận cuối đời, trong nỗi đau dằn vặt xa con, xa cháu.
Từ Thứ Nữ Đến Hoàng Hậu - Tập 1. Ngày cập nhật: 25/08/2021 22:34. Quảng cáo. Tác giả: Cung Đấu, Ngôn Tình. Trạng thái: Hoàn thành . Truyện dài: 235 chương (19 tập) Nguồn: Cung Quảng Hằng. Quảng cáo. Văn Án Truyện. Một khi nữ nhân đã khát vọng quyền lực thì họ sẽ càng
Thiên Thành công chúa. Khâm Từ Bảo Thánh hoàng hậu ( chữ Hán: 欽慈保聖皇后, ? - 13 tháng 9, 1293 ), là Hoàng hậu của Trần Nhân Tông, mẹ ruột của Trần Anh Tông . Bà được biết đến với tư cách là con gái của Trần Hưng Đạo, cùng với sự tích che chắn voi, hổ cho phu quân
materi mtk kelas 9 semester 1 kurikulum merdeka. Đánh giá từ 256 lượtEdit Ong MD, Phong Lin, Kim NC, Moon_flower, LạcLạc, libraIme, hangdang33, Lê Vô Phương, Thỏ SN, Như Bình, Kim NC, ThuchangGiới thiệuMột khi nữ nhân đã khát vọng quyền lực thì họ sẽ càng trở nên tàn nhẫn và tuyệt tình hơn so với nam nhân. Thông minh, tinh ranh, mạnh mẽ nhưng nàng xuất thân lại là con của tỳ thiếp có gốc là gái lầu xanh. Nàng từ nhỏ đã hứng chịu rất nhiều bất công, mang danh là tam tiểu thư nhưng không khác gì một cái bóng mờ nhạt và lặng lẽ. Nàng vẫn cứ kiên trì vương lên, muốn sống cuộc sống được vạn dân kính ngưỡng...
Tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Dịch Quick translator, thuchang Nhóm Edit HSN VĂN ÁN Cuối cùng ta cũng hiểu được rằng, một khi nữ nhân đã khát vọng quyền lực thì họ sẽ càng trở nên tàn nhẫn và tuyệt tình hơn so với nam nhân. Ở Tang gia, ta mang danh là tam tiểu thư nhưng không khác gì một cái bóng mờ nhạt và lặng lẽ, chỉ vì ta là con gái của tỳ thiếp, mà người tỳ thiếp này còn xuất thân từ chốn lầu xanh. Các tỷ tỷ của ta có thể một bước bay lên cao trở thành phượng hoàng, còn thân phận hèn mọn như ta, chỉ xứng làm tỳ thiếp. Ta không muốn làm tỳ thiếp, bọn họ muốn ta trở nên hèn mọn, ta càng phải sống cuộc sống được vạn dân kính ngưỡng! Tỷ muội chung một chồng, đến cuối cùng là tình thâm, hay là thù hận? *** Rồi một ngày, ta và hắn bốn mắt nhìn nhau. Hắn nâng cằm ta, đôi mắt phượng hẹp dài giống như nổi lên ý cười “Dùng ngoại hình của ngươi cũng được, dùng trí tuệ của ngươi cũng được, cái trẫm muốn thấy, là Bắc Tề mất nước!” Ta nở nụ cười, chẳng qua chỉ là mất nước mà thôi. Hồng nhan họa thủy, ta nguyện gánh vác! *** Rồi một ngày, ta và hắn đối mặt nhau, trên chiến trường. Như vẫn cách nhau một bức màn ngày trước, hắn cúi đầu, chất giọng khàn khàn mệt mỏi truyền đến “Chưa bao giờ nghĩ tới trong bao năm như vậy, ta lại tự mình đào tạo ra một đối thủ ngang tài ngang sức.” Ta nở nụ cười, không phải chưa bao giờ nghĩ tới. Số phận của một quân cờ, đến cuối cùng chỉ là đồ bỏ đi! *** Rồi một ngày, ta với hắn gần trong gang tấc mà biển trời cách mặt. Hắn nhìn về xa xa, che dấu đi sự cô đơn, thay vào đó là một nụ cười như thoải mái “Khi đó ta đã từng nói, chỉ cần muội thích, ta sẽ cho. Bây giờ, cũng thế.” Ta nở nụ cười, đó cũng là một kiểu khóc. Thanh mai trúc mã, giờ chỉ còn là hồi ức. GIỚI THIỆU – HSN = Hoa Sơn Nữ, Hoa Sơn Nữ là cách gọi mỹ miều, lịch sự của … Hội Sắc Nữ. – Vì đây là một bộ truyện rất hay nhưng cũng rất dài, nên các thành viên của khu văn học kites đã quyết định sẽ cùng nhau edit bộ truyện này. Có người có kinh nghiệm edit, có người chưa, nhưng đều có một điểm chung đó là yêu truyện và thích chia sẻ. Có thể bản edit của chúng mình không hay, nhưng đó cũng là công sức và sự đam mê của mọi người. Vậy nên, mong được mọi người ủng hộ, động viên và góp ý. – Nữ chính là 1 người rất kiên cường, không bao giờ chấp nhận số phận. Ngay từ bé đã rất toan tính và có chủ kiến riêng của mình. Rất thông minh, rất tỉnh táo và cũng rất mạnh mẽ. – Nam chính anh này không biết dùng từ gì để diễn tả, 1 trong những soái ca cổ đại đáng ngưỡng mộ. Thông minh và thâm sâu vô cùng, thêm chút bí hiểm nữa, à bá đạo nữa chứ, nhưng làm nũng cũng iu không chịu được >”<. Ngay từ lần đầu anh xuất hiện đã cuốn hút người đọc. Ngay từ lần đầu nam nữ chính gặp nhau đã khiến độc giả tò mò. – Một điểm đáng đọc của truyện này nữa là nam nữ chính tin tưởng nhau tuyệt đối, nhờ thế mà có những tình tiết ngỡ sẽ đi vào lối mòn thì lại được tháo gỡ 1 cách thuyết phục và khiến độc giả rung cả tim ^^. – Về các nhân vật phụ Trời ơi nam phụ của truyện này cũng tuyệt vời không kém. Khiến cho bạn đọc luôn bỏ thì thương, vương thì tội’, nam chính không bỏ được, nam phụ không nỡ buông. Đọc mà chỉ muốn lao vô truyện thay thế nữ chính rồi yêu cầu tác giả chuyển truyện thành chế độ “đa phu” -. Còn các nữ phụ, nói thật dẫu là nhân vật phản diện cũng không thể nào ghét nỗi, vì họ đều có cái đáng thương và đáng được thông cảm của họ, và quan trọng nhất nữa là họ đều rất thông minh và thâm sâu khó lường. – Truyện ngỡ ngược nhưng lại không hề ngược thật sự là không ngược. Còn sủng? Sủng, rất sủng, nhưng nó cũng thâm sâu ảo diệu đến mức mà khiến độc giả ngỡ nó là ngược 😐 – Túm lại Ai thích thể lọai nam nữ chính lẫn nam nữ phụ thông minh, mạnh mẽ, quỷ kế đa đoan thâm sâu khó lường thì đây chính là một bộ truyện rất phù hợp với bạn.
Cuốn 1 - Mệnh Phượng HoàngEdit Ong MDBeta Vô PhươngNăm ấy vừa tròn mười hai tuổi, ta trèo lên trên bức tường bao quanh Tang phủ, lấy một hòn đá lớn ném vào đầu người đi đường ở bên ngoài, sau đó lập tức nhảy xuống nấp ở đằng sau bức tường, che miệng cười xấu canh giờ trước, có một người tự xưng là thần toán bước vào cửa lớn của Tang phủ, ta không nhớ nổi vẻ mặt của ông ta như thế nào, chỉ nhớ chòm râu của ông ta cứ rung rung hai bên mép, ông ta niềm nở “Chúc mừng Tang lão gia, chúc mừng Tang lão gia! Trong Tang phủ của các người, có ẩn giấu phụng thể!”Phụng thể, đó chính là mệnh cách của hoàng hậu. Ông ta nói như vậy có nghĩa là trong Tang phủ có người được định sẵn số mệnh sẽ trở thành hoàng ta cười sung sướng đến mức run hết cả người lên, vội vàng kêu gia đinh ban thưởng hậu hĩnh cho ông ta, rồi lập tức sai người kêu Tang Thiên Phi và Tang Thiên Lục qua gặp cha. Đến lúc ta biết chuyện thì các nàng đã đi tới tiền sảnh rồi, ta vô cùng tức giận, ta cũng là con gái của Tang gia kia mà, vì sao lại không gọi ta ra ngoài ấy?“Tam tiểu thư, cô không cần phải đi, lão gia không…”A hoàn kia còn chưa dứt lời đã bị ta trừng mắt liếc một cái thật hung dữ liền im bặt không dám nói nữa, còn ta đã nhanh chóng xoay người chạy ra tiền sảnh mất đường đi, bọn tôi tớ trong phủ không ngừng chỉ trỏ ta, xì xào bàn tán với nhau, ta coi như không nhìn thấy bọn chúng. Mấy năm nay, bọn chúng xem thường, cười nhạo ta cũng đủ lắm rồi. Ta tuy mang danh là tam tiểu thư của Tang gia, nhưng thân phận còn không bằng một a hoàn trong phủ. Chỉ vì ta là con gái của tỳ thiếp, mà người tỳ thiếp này lại xuất thân từ lầu xanh. Khi ta còn rất nhỏ mẹ đã bị bệnh qua đời. Có nhiều lúc, ta cảm thấy hơi hận bà, ta nghe nói thật ra năm đó cha ta vốn chỉ muốn chơi đùa với bà chứ không hề có ý muốn cưới bà về nhà. Nhưng đến khi bà có mang ta, bà nói với cha ta, bà không thể để cho ta trở thành đứa con hoang không có cha, bà muốn ta được nhận mặt tổ mà hiện tại thì sao?Ta lặng lẽ trốn ở phía trước cửa sổ, rướn cổ ngó vào bên trong. Ta hiểu rất rõ nếu cha không cho gọi mà ta lại xuất hiện ở chỗ này thì sẽ không tránh khỏi một trận đòn đau. Những chuyện thế này tự bản thân ta phải hiểu ta kéo Thiên Phi và Thiên Lục đẩy lên phía trước, cười híp mí “Tiên sinh nhìn thử xem, đây là con gái lớn của ta, tên là Thiên Phi. Còn đây là con gái út của ta, tên là Thiên Lục.”Con gái út? Ta giống như bị giáng một đòn vào đầu, hai bàn tay nắm chặt lại. Rõ ràng cha ta còn một người con gái nữa kia mà, ta mới là con gái út của ông ấy! Ta cắn chặt môi, thì ra ông ấy vốn chưa bao giờ thừa nhận ta là con gái ông sao?Vị thần toán kia cười to một tràng đưa mắt quan sát tỉ mỉ hai thiếu nữ trước Phi đã mười bốn tuổi, lần đầu tiên ta thấy nàng ta ngượng ngùng như vậy, nàng nhìn người xa lạ đang đứng trước mặt mình, không khỏi nhíu mày nhẹ giọng hỏi “Cha, ông ấy là ai vậy?”“Con không được vô lễ!” Cha cúi đầu, lên tiếng khiển Lục cùng tuổi với ta, tuy rằng vóc người chưa phát triển hoàn thiện, nhưng trong ánh mắt đã mơ hồ nhìn ra mùi vị của loại mỹ nhân bại hoại rồi. Nhìn hai nàng, ta không tự chủ được khẽ đưa tay lên xoa xoa mặt mình, nếu muốn nói mẹ ta để lại cho ta thứ gì, thì đó chính là gương mặt này. Ta đẹp hơn nhiều so với các nàng, chỉ là, cha ta chưa bao giờ để ý tới ta lại quay sang vị thần toán kia hỏi “Ngài nhìn xem, hai đứa con gái của ta ai mới là Phụng thể?”“Chuyện này…” Vị thần toán kia chần chờ một chút, khẽ đưa tay vuốt vuốt hai chòm râu của mình sau đó lại cười ha hả, “Tang lão gia, việc này chính là thiên cơ bất khả lộ! Xin thứ lỗi cho tại hạ không thể tiết lộ được!”“Vậy, vậy…” Dường như cha ta hiểu rất rõ lời của vị thần toán kia, bởi vậy ông cũng không hỏi thêm gì nữa. Nhưng mà chỉ cần nhìn vẻ mặt của cha, ta có thể nhìn thấy được, thứ ông ấy muốn đã đạt được rồi. Dù sao cả hai đều là con gái của ông, vậy thì ai là Phụng thể, có gì quan trọng?Nghĩ đến đây, ta buông bàn tay đang che miệng xuống, chẳng thèm cười này đã trôi qua mấy ngày, nhưng ta lúc nào cũng nghĩ tới cái ngày ta ném hòn đá lên đầu vị thần toán kia không chút do dự, lúc đó trong lòng ta vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần muốn đập bể đầu ông ta đi cho rồi, nhưng dù có làm như vậy cũng không thể khiến ta hả giận được. Ta chỉ biết, bởi vì một câu nói của ông ta, hai vị tỷ tỷ của ta có thể ngẩng cao đầu bước đi trên con đường bằng phẳng, còn ta thì càng ngày càng bị người khác lãng quên. Nhưng mà, ta không cam lòng!“Tam tiểu thư! Trời ơi, sao người lại trốn ở đây thế, nhanh lên nào, phu nhân gọi người đấy!” Nhìn sắc mặt của a hoàn kia có lẽ tìm ta lâu lắm lòng ta có chút sợ hãi, phu nhân tìm ta, chắc chắn không phải là chuyện tốt lành gì rồi. Nhưng ta chỉ có thể đi theo a hoàn kia mà thôi, bởi vì ta không có sự lựa chọn nào khác. Ta không muốn bị đánh đòn, ta sợ theo a hoàn kia đến phòng của phu nhân, thấy bà ta đang ngồi ở bàn uống trà, vừa thấy ta đi vào đặt ngay chén trà xuống, sắc mặt không chút thay đổi chỉ nói một câu “Tới rồi sao?”“Phu nhân tìm con có chuyện gì ạ?” Ta cúi đầu hỏi. Bà ta chưa bao giờ cho phép ta gọi bà ta là “Mẹ cả”, vì bà ta nói con gái của tỳ thiếp làm sao xứng gọi bà ta là mẹ, quan trọng hơn là người tỳ thiếp này thân phận lại thấp hèn ti tiện như vậy. Nhưng mà nói thật ra, có cho ta gọi là “mẹ”, ta cũng không thèm.
ÁoNổi tiếng xinh đẹp với chế độ chăm sóc nhan sắc tỉ mỉ, nhưng Hoàng hậu Sisi không hạnh phúc do cảm thấy tù túng trong hoàng gia thời thế kỷ 19. Elisabeth Amalie Eugenie, thường được biết đến bằng biệt danh Sisi, sinh năm 1837 tại Munich, Đức, là con của Công tước Maximilian Joseph và Công chúa Ludovika xứ Bavaria. Bà được cho là thừa hưởng niềm tin vào các lý tưởng dân chủ tiến bộ từ bố, đồng thời luôn muốn được riêng tư và lo sợ các nhiệm vụ cộng điểm tính cách này dường như báo trước những áp lực Sisi phải đối mặt trong vai trò Hoàng hậu, khi kết hôn với Hoàng đế Franz Joseph của Áo, người đứng đầu đế chế lớn thứ hai châu Âu sau Nga tại thời điểm đế 23 tuổi là người tận tụy với công việc và yêu thương Sisi, từng từ chối kết hôn với chị gái của bà theo sự sắp xếp của Thái hậu Sophie, mẹ của ông, do bị Sisi thu hút từ cái nhìn đầu tiên. Tuy nhiên, quá trình tìm hiểu nhau lại khiến Sisi lo lắng đến mức biếng 25/4/1854, trong lễ hội mừng đám cưới Hoàng đế, hàng nghìn người xếp hàng dài trên đường phố Vienna, háo hức được nhìn thấy Hoàng hậu 16 tuổi. Trong khi đó, Sisi bật khóc nức nở vì bị choáng ngợp và sợ hãi trên đường tới cung điện hoàng gia Hofburg, nơi ở mới của hình vẫn không khá lên sau khi Sisi gia nhập hoàng gia Áo. Bà cảm thấy xấu hổ, không tự tin và mệt mỏi với những nghi thức nghiêm ngặt, dần bị cô lập và không có bạn bè. Vẻ u sầu và thái độ thờ ơ với công chúng của Sisi bị chồng và mẹ chồng vốn khó tính coi là lối cư xử trẻ nhiên, bất chấp tính cách u sầu, Sisi vẫn thu hút công chúng nhờ ngoại hình tuyệt đẹp và mái tóc dài đến mắt cá chân màu hạt dẻ. "Bạn không thể tưởng tượng Sisi quyến rũ đến mức nào khi khóc. Đó là một Hoàng hậu khiến tất cả bị thu hút, là thần tượng của dân chúng", Thái hậu Sophie từng viết, theo lời kể của nhà sử học Áo Brigitte Hamann. Hoàng hậu Sisi của Áo với mái tóc màu nâu hạt dẻ nổi bật. Ảnh Imagno. Sisi được cho là bị ám ảnh về ngoại hình. Mái tóc dài màu hạt dẻ nổi bật của bà tốn vài giờ chăm sóc mỗi ngày. Mỗi buổi sáng, Fanny Feifalik, thợ làm tóc của Sisi, được triệu tập để chải và tết tóc cho Hoàng hậu. Người phụ nữ này thậm chí được phong làm Thợ tóc Hoàng gia với mức lương gulden mỗi năm, khoản tiền khá lớn khi nhiên, Fanny được đánh giá xứng đáng với mức lương đó, bởi chăm sóc tóc cho Hoàng hậu không phải công việc dễ dàng. Tóc của Sisi được gội ba tuần một lần bằng hỗn hợp trứng sống và rượu mạnh. Sau đó, bà sẽ mặc áo choàng không thấm nước và đi lại quanh phòng cho đến khi tóc khô. Mái tóc quá dài, dày và nặng đôi khi khiến Sisi đau đầu dữ dội, nên ruy băng được dùng để giảm bớt sức quen chăm sóc da của Sisi cũng phức tạp không kém. Để ngăn ngừa nếp nhăn, bà tạo ra loại mặt nạ dưỡng da làm từ dâu tây nghiền và một loại khác làm từ thịt bê sống. Ngoài làn da, Sisi luôn chú trọng duy trì vóc dáng mảnh mai với vòng hai 50 cm nổi tiếng, nên ăn rất ít. Suốt một thời gian, bà chỉ dùng nước thịt loãng cho bữa tối, sau đó hầu như sống dựa vào trứng, cam và sữa còn có chế độ tập thể dục cường độ cao kéo dài vài giờ mỗi ngày, bao gồm các bài tập cùng vòng, nâng tạ, đi bộ nhanh, kết hợp với những bộ môn thể thao như đấu kiếm và cưỡi ngựa. Theo nhà sử học Brigitte Hamann, những hoạt động của Hoàng hậu Sisi là "hiện tượng phi thường" đối với phụ nữ vào thế kỷ một đợt suy sụp tinh thần vào năm 1862, Sisi dành nhiều thời gian nhất có thể để rời khỏi cung điện Hofburg mà bà cảm thấy tù túng, thường xuyên du lịch đến Hy Lạp, Anh, Ireland, Thụy Sĩ và Hungary. "Lúc nào tôi cũng muốn di chuyển. Mỗi con tàu ra khơi đều khiến tôi dâng lên niềm khao khát lớn lao được ở trên đó", Hamann dẫn lại những lời Sisi từng hậu Áo dần trở nên quan tâm sâu sắc đến Hungary, khi đó xích mích với đế chế của chồng bà. Sisi tin rằng người Hungary xứng đáng được hưởng tự do và tôn trọng lớn hơn, đồng thời ngày càng xa lánh tầng lớp quý tộc ở Vienna bằng cách chọn người mang quốc tịch Hungary phục vụ mình. Hoàng hậu Elisabeth năm 1867. Ảnh Wikimedia Commons. Năm 1867, Hungary trở thành một phần bình đẳng trong đế quốc Áo - Hung. Franz Joseph lên ngôi Quốc vương Hungary và Sisi là Hoàng hậu, được người dân Hungary yêu mến. Bà thường xuyên tới thăm các bệnh viện và cơ sở từ thiện mà không báo trước, thể hiện sự đồng cảm chân nhiên, tới những năm 1880, Sisi được cho là mắc một hội chứng tâm thần nghiêm trọng. Marie Valerie, con út trong 4 người con của bà, từng bắt gặp mẹ mình cười một cách cuồng loạn trong bồn còn thường xuyên nói về chuyện tự sát với chồng và tìm mọi cách để chữa trị những giày vò về tinh thần. Tuy nhiên, cơn suy sụp của bà càng nghiêm trọng vào năm 1889, khi thi thể của Thái tử Rudolf, con trai duy nhất của Sisi, được tìm thấy bên người tình 17 tuổi Mary Vetsera tại một nhà nghỉ. Kết quả điều tra cho thấy Rudolf đã bắn chết Vetsera rồi tự cái chết của Rudolf, người con có tư tưởng tự do mà Sisi vô cùng thương yêu, Hoàng hậu biết rằng đế quốc Áo - Hung đang dần mục nát sẽ không thể tồn tại. Vì vậy, bà quyết định du lịch không mục đích khắp châu Âu và Bắc Phi trong tình trạng cân nặng sụt giảm nghiêm trọng, mặc bộ đồ đen tang tóc, từ chối sự bảo vệ của cảnh sát, xăm hình mỏ neo lên cánh tay, quyết tâm "đi khắp thế gian đến khi gục ngã và bị lãng quên".Tháng 9/1898, khi Sisi đang thăm Geneva của Thụy Sĩ bằng tên giả, Luigi Lucheni, một kẻ theo chủ nghĩa vô chính phủ người Italy, cũng có mặt trong thành phố với mục đích ám sát Hoàng tử Henri xứ Orleans, nhằm phản đối giai cấp cầm sau đó phát hiện Hoàng tử Henri đã hủy chuyến đi đến Thụy Sĩ, nhưng y cũng nhận được thông tin rò rỉ về sự có mặt của Hoàng hậu Sisi. Vì vậy, Lucheni quyết định tiếp cận Sisi khi bà đi bộ trên bến tàu và đâm vào ngực Hoàng hậu Áo bằng một chiếc giũa. Bà ngã xuống, nhưng vẫn cố kiểm soát cơ thể và lên được tàu trước khi bất được đưa đến một bệnh viện gần đó, nhưng không qua khỏi và ra đi ở tuổi Ngọc Theo Vintage News, History
Truyện Từ thứ nữ đến hoàng hậu Phi tử bất thiện của Hoại Phi Vãn Vãn đã nổi tiếng từ lâu, nhưng đến khi được xuất bản với tên Mệnh phượng hoàng tôi mới tìm đọc. Bốn tập truyện, so ra có hơi dài. Nhưng tình tiết logic, hợp lý được đan xen không tạo sự dài dòng và nhàm chán chút nào. Đọc lại lần hai, tôi vẫn phải cảm thán Tại sao lại có những nhân vật thông minh như vậy! Để lên được ngôi vua, đương nhiên Hạ Hầu Tử Khâm phải rất thông minh và thâm sâu khó lường. Còn để đứng vững trong hậu cung, Tang Tử, Thái hậu, Diêu thục nghi hay Thiên Lục đều phải bày mưu tính kế cho riêng mình. Mưu trong mưu, kế trong kế. Cung cấm là một nơi như vậy, thứ khó đoán nhất là lòng người. Ta không hại ngươi thì ngươi sẽ hại ta. Đó là quy luật bất thành văn. Hạ Hầu Tử Khâm và Tang Tử đều là người mang vỏ bọc che giấu tâm trạng thật, nhưng tình cảm của họ lại chân thành, khiến người khác cảm động. Tang Tử vào cung là muốn thoát khỏi thân phận nghèo hèn. Không được mọi người công nhận là Tam tiểu thư Tang gia, bị xua đuổi, bị khinh miệt, Tang Tử hận, rất hận. Thiên Phi, Thiên Lục có thể là “mệnh phượng hoàng”, còn nàng đến tiểu thiếp cũng không xứng ư? Làm gì có chuyện đó! Rồi nàng gặp Tô Mộ Hàn, được y chỉ dạy, rồi sau đó vào cung. Cơ duyên gặp Hoàng thượng của nàng cũng thật tình cờ. Và tình yêu cứ thế nảy sinh. Tang Tử nàng yêu y từ bao giờ? Khi y bế nàng về Huyễn Nhiên Các, khi y thì thầm bên tai nàng là muốn có nàng, khi y cô đơn cần một vòng tay, khi y không ngại ngần ăn hết thứ bánh nàng làm, hay khi y nói rằng y tin nàng? Nàng không biết, chỉ biết rằng, nàng dần biết ghen, quan tâm đến y nhiều hơn, muốn đến bên trong trái tim y. Ta luôn cảm thấy ở bên hắn lâu ngày, hắn chẳng khác nào một thứ thuốc độc, sẽ ngấm vào mạng sống của ta. Trở ngại vô số, hiểu nhầm rất nhiều, nhưng chẳng phải nàng càng ngày càng kiên cường với tình yêu của mình hay sao? Làm vua, hậu cung ba ngàn mỹ nữ là điều không tránh khỏi. Nàng hiểu, và nàng tin y. Nàng ở bên y lúc nguy cấp nhất, thay y xử lý nhiều việc, đưa ra nhiều kiến sách hay. Và nàng thế là sẽ không làm hại bất kỳ đứa con nào khác của y. Tình yêu của Tang Tử và Hạ Hầu Tử Khâm sâu sắc và vô cùng mãnh liệt. Còn đối với Cố Khanh Hằng, đó chỉ là tình cảm thanh mai trúc mã không hơn không kém. Tang Tử nợ hắn, nợ rất nhiều và nàng biết nàng sẽ mãi không trả hết. Nàng còn nợ cả Tô Mộ Hàn, vị tiên sinh đã hết lòng dạy dỗ nàng. Về sau, Tô Mộ Hàn không rõ sống chết, Cố Khanh Hằng thì ra biên cương. May mắn thay, nàng còn Hạ Hầu Tử Khâm ở bên. Với nàng, thế đã là một loại hạnh phúc trọn vẹn. Khi ấy ta từng nói, cho dù thế nào, hắn cũng là một vị hoàng đế tốt. Bách tính chỉ cần một vị hoàng đế tốt. Nhưng giờ đây, bất luận hắn đạt được thành tích như thế nào khi tại vị, hắn chỉ là Hạ Hầu Tử Khâm, Hạ Hầu Tử Khâm mà ta yêu. Ngai vị hoàng đế có được như thế nào, đối với ta mà nói, xưa nay đều không quan trọng, không phải sao? Hắn chỉ cần nói một câu, giang sơn là của hắn, vậy thì ta sẽ dốc toàn bộ sức lực bảo vệ giang sơn vì hắn. Tang Tử – Duy tang dữ tử, tất cung kính chỉ Đã từng đọc “Đế hoàng phi” của Hoại Phi Vãn Vãn và vô cùng ấn tượng với Lưu Thế Huyền, nên ta vô cùng mong chờ anh nam chính. Không bõ công mong ngóng, Hạ Hầu Tử Khâm là một hoàng thượng có tính cách ngang ngược, bá đạo trẻ con, thông minh tài giỏi, tính toán như thần….. Nhiều tính cách khác nhau trong một con người, nhưng chỉ thể hiện trước mặt người hắn yêu sâu đậm – A Tử. Hắn để ý đến nàng vì nàng rất thông minh. Và nàng giống hắn, đều muốn sống và tìm mọi cách để sống. Trong hậu cung, ngay cả Diêu Thục nghi chuyên bày mưu tính kế cũng không thể thâm sâu bằng Tử Khâm hắn. Hắn biết tất cả mọi chuyện, có thể suy đoán ra ai là kẻ đứng sau. Chỉ trong việc tình cảm, dính dáng đến Tang Tử, hắn mới hay hiểu lầm. Không phủ nhận rằng hắn ghen với Tô Mộ Hàn vì là vị tiên sinh nàng thường xuyên nhắc đến, hắn ghen với Cố Khanh Hằng vì có được tuổi thơ của nàng. “Nếu như ngay từ đầu nàng đã thích Cố Khanh Hằng thì không nên vào cung. Nàng đã vào cung thì chỉ có thể làm nữ nhân của trẫm, nếu nàng dám mảy may có tình ý với nam nhân nào khác, trẫm quyết không bỏ qua dễ dàng!”. Hắn muốn có được hiện tại của nàng, và cả tương lai nữa. Hắn tìm cách giúp nàng, bảo vệ nàng âm thầm lặng lẽ. Hắn tin tưởng nàng, không đợi nàng giải thích, luôn tin nàng. “Ta thực sự vui mừng, vì hắn tin ta. Hắn tin tưởng ta. Không cần giải thích quá nhiều, chỉ mấy câu đơn giản mà hắn đã chọn tin ta.” Hạ Hầu Tử Khâm có cách bảo vệ người mình yêu rất thông minh. Cách của hắn, người ngoài nhìn vào sẽ tưởng là hắn lạnh nhạt với nàng. Chỉ có Tang Tử mới hiểu được là hắn nhìn xa trông rộng đến mức nào. Hy sinh của hắn đã được báo đáp. Ai bảo đế vương không có tình cảm? Hậu cung ba nghìn người, thường ân sủng chỉ rơi vào một người. Đó luôn là quy tắc được hiểu ngầm. Cho dù tối nay ở bên vị phi tần này, tối mai ở bên vị tiệp dư kia, liệu có mấy ai đến gần được trái tim hoàng đế? Chỉ có một người. Luôn luôn chỉ là một người, trong số ba nghìn người ấy. Cuối cùng ta cũng có thể khẳng định được vì sao hắn ban cho ta một chữ “Đàn”. Trong Đàn 檀 chứa mộc 木, là loài cây có sức sống rất mạnh mẽ. Hắn chỉ hy vọng ta có thể giống như thân mộc kia, mạnh mẽ sinh tồn ở chốn hậu cung này, sống một cuộc sống thật tốt đẹp. Nó cũng có nghĩa là quý trọng, Hạ Hầu Tử Khâm, hắn quý trọng ta. Trẫm ghét nữ nhân thông minh nhưng lại yêu không thể buông tay. Khoảnh khắc trẫm quyết định yêu nàng thì đã nói với bản thân mình, có chết cũng không chất vấn. Trước đây trẫm đã từng nói, trẫm thích những người con gái thông minh, bởi vì chỉ có người con gái thông minh, mới có thể sống sót được ở đây, mới có thể đầu bạc răng long, hạnh phúc đến già với trẫm. Nhưng trẫm đã sai rồi, cho dù đó là người con gái thông minh thì sao chứ, chỉ cần đã yêu, trẫm sẽ không thể nén lòng được, lúc nào cũng muốn bảo vệ nàng. Sau này, trẫm lại cho rằng, ở một nơi như thế này, thứ tốt nhất trẫm có thể làm cho nàng, đó là giữ khoảng cách thật xa với nàng. Nhưng trẫm lại sai nữa rồi. Cho dù trẫm có làm như thế những người đó chắc chắn cũng không buông tha nàng Hạ Hầu Tử Khâm – Thanh thanh tử khâm, du du ngã tâm Thực ra, tuy thích đọc cung đấu nhưng tôi không thích những hoàng thượng ấy. những con người mỗi ngày một mỹ nhân trong tay, gây ra vô số tổn thương và đau đớn cho những người khác. Dù Hạ Hầu Tử Khâm tốt với Tang Tử thật đấy, nhưng nếu nhìn những vị phi tần còn lại, thấy kết cục chẳng tốt đẹp là bao. Đế vương có tình nhưng luôn tỏ ra vô tình. Thực ra, dù vô tình nhưng cũng là bất đắc dĩ. Chỉ là có thật sự xuyên không, tốt nhất đừng xuyên không vào cung cấm. Về Cố Khanh Hằng và Tô Mộ Hàn, tôi cảm thấy đáng tiếc. Cố Khanh Hằng đáng trân trọng vì trái tim chung thủy không đổi với Tang Tử, nhưng mãi mãi không có trái tim của nàng. Còn Tô Mộ Hàn, nếu không có quá nhiều biến cố, nếu y không phải là Tuân Thái tử hay Hàn vương, y đã có thể đến bên Tang Tử. Kết thúc, có thật sự là Tô Mộ Hàn đã chết? Không ai biết. Tác giả cũng cố tình để mở, cho người đọc tự tưởng tượng. Người thích y, sẽ hy vọng y sống sót. Kẻ ghét y, chỉ mong y chết mà thôi. Theo tôi, y không chết, y chỉ đến một nơi khác thật xa và tiếp tục sống. Tuy không ai trong hai người này dành được tình yêu của Tang Tử nhưng họ đều dành được vị trí nhất định trọng trong lòng nàng. Như khi Tô Mộ Hàn đỡ cho nàng một nhát kiếm, như khi Cố Khanh Hằng vì chiếc lọ thuốc mỡ mà thừa nhận tội thông dâm với nữ tỳ…..Là những người vô cùng quan trọng trong cuộc đời nàng, là những người bảo vệ nàng, hy sinh mọi thứ cho nàng, Tang Tử không hề muốn mất ai hay thấy ai đau khổ. Có lẽ, đây là một loại hạnh phúc đối với hai nam phụ như họ rồi. Tôi dành tặng câu thơ này cho Tô Mộ Hàn Nhật mộ hàn ba quyển minh lưu Văn phong uyển chuyển, cảm xúc chân thực. Tuyến nhân vật hơi giống Thượng cung của Vân Ngoại Thiên Đô, nhất là dòng họ Hạ Hầu của hoàng thượng. Tuy nhiên theo nhận xét của tôi, Mệnh phượng hoàng vẫn hơn một chút 🙂 P/S Đọc xong lần hai, cảm xúc không còn dạt dào giống như lần đầu. Chỉ là một cách nhớ lại. Nếu là lần đầu viết chắc chắn sẽ hay hơn….Aiz…
từ thứ nữ thành hoàng hậu